Người đời có câu:” Rượu càng cũ uống càng ngon”. Còn người yêu cũ càng nhớ thì lại càng đau. Những bài thơ ngắn nhớ người yêu cũ dưới đây là dòng trạng thái chứa đựng sự nhớ nhung da diết về người xưa. Từng yêu đậm sâu, từng vì nhau mà cố gắng rồi nhận về tổn thương về sự chia ly. Để mỗi khi bóng hình đó chợt khiến ta gợi nhớ, gợi thương rồi xót xa trong cô đơn. Cuộc sống còn nhiều thứ tốt đẹp và đáng trân quý hơn, cớ sao lại cứ mãi hoài niệm về quá thứ đau thương. Viết những dòng cảm xúc, rồi quên đi, xóa đi để ngày mai tốt đẹp hơn bạn nhé!
Thơ ngắn nhớ người yêu cũ hay
Những bài thơ ngắn nhớ người yêu cũ hay sau đây mang đến sự cô đơn đến tột cùng. Bởi rằng, ta cùng từng có một tình yêu đẹp như thế, hạnh phúc và mơ mộng đến thế. Nhưng giờ đây, mọi thứ chỉ là hoài niệm, nhung nhớ mà thôi. Quá khứ thì không thể đổi thay, nhưng ngày mai của chúng ta được quyết định từ hôm nay. Chính vì lẽ đó, đừng mãi để tâm trí chìm đắm trong khổ đau và cảm xúc về người xưa, nghĩa cũ. Hãy lấy đó là động lực để bạn tiến về phí trước bởi những điều tốt đẹp hơn.
+ Có khi nào…anh còn nhớ đến em
Về kỉ niệm mộng xanh bao mơ ước
Dù biết rằng hai ta nay rẽ bước
Ở bên người hỏi anh có vui không?
+ Có khi nào…trong mộng ước thầm thì
Anh vẫn nhớ mối tình si khờ dại
Để trong lòng vẫn còn thêm khắc khoải
Những đêm về hoang hoải nỗi nhớ mong?!
+ Vẫn trong tim một tình yêu chan chứa,
Ngày tháng dài câu thề hứa còn không?
Sao tâm tư nghe chát đắng vô cùng,
Bao khắc khoải giữa mông lung… hoài niệm…
+ Những lúc buồn tôi lại nhớ về em
Người con gái từng một thời đắm đuối
Cảm xúc bon chen theo thứ tình rong ruổi
Biết bây giờ đã cập bến nào chưa…?
+ Tôi vẫn nhớ cho đến mãi bây giờ
Đôi mắt ấy làm hồn tôi rung động
Ngày tháng yêu tim một trời hoa mộng
Rồi một ngày mộng tím vỡ tái tê…
+ Bấy lâu rồi ta vẫn nhớ người thôi
Vẫn yêu thương, ngậm ngùi mà da diết
Vẫn ngóng trông dẫu phương trời cách biệt
Vẫn nồng nàn như thuở biết đắm say.
+ Người đi rồi bỏ lại trái tim yêu
Bỏ lại em với thật nhiều thương nhớ
Bao ưu tư khi duyên tình đổ vỡ
Dưới mưa thu tiếng nức nở nghẹn lời.
+ Ngày hôm nay vẫn chỉ một bầu trời
Nhưng em đã không nhìn về tôi nữa
Thế giới này như chia thành hai nửa
Tôi và em ở hai hướng không cùng…
+ Tôi yêu em từng tha thiết đắm say
Yêu nhiều lắm đôi mắt tình chan chứa
Nhưng tôi không phải người em chọn lựa
Nên muôn đời chỉ là kẻ đơn phương…
+ Phương trời nào, người dưng hỡi có hay
Ta vẫn nhớ những tháng ngày xưa cũ
Kỷ niệm xưa vẫn nâng niu, gìn giữ
Chút hương đầu nên mãi cứ thiêng liêng.
+ Xa ai rồi nhưng dạ vẫn còn yêu
Cứ lặng lẽ trong những chiều lộng gió
Dõi hoài theo ký ức xa xưa đó
Người nơi đâu mà chẳng có bên mình.
+ Có một người em bỏ lại sau lưng
Luôn thầm lặng đếm từng mùa thương nhớ
Có một người tuy bây giờ đã cũ
Vẫn chưa quên em dù chỉ một ngày…
+ Mình đối diện cả hai đứa bâng khuâng
Không ai nói chỉ nhìn nhau lặng lẽ
Chiếc lá rơi bên thềm xưa rất nhẹ
Thoáng mơ hồ rồi bước lẹ qua mau.
+ Nhớ về người trong khoảng thời gian qua
Và đôi lúc muốn hai ta gặp gỡ
Nhưng lại nghĩ mình đã không duyên nợ
Khẽ mỉm cười, tình dang dở…khó phai!
+ Vùng kỷ niệm bây giờ lay lắt gió
Lá thu vàng rụng kín cả thềm hoang
Giấc mơ xưa nhuộm tím nẻo địa đàng
Cho rét mướt lạnh lùng câu thương nhớ.
+ Có một người chỉ để nhớ mà thôi
Dấu vào tim chẳng nửa lời than trách
Người đến đi không phân bua biện bạch
Áo cũ rồi em trút bỏ vô tâm…
+ Ta nhìn nhau mà hồn như ngây dại
Kỷ niệm nào có phải vẫn còn ghi
Nên gặp nhau mà chẳng biết nói gì
Lòng xuyến xao mắt mi nhoà lệ ứa.
+ Ở bên anh bây giờ là người khác
Chuyện tình mình như gió thoảng mà thôi
Chỉ còn em ngồi ngắm ánh sao trời
Thầm cầu nguyện cho người luôn hạnh phúc.
+ Sao tôi cứ yêu em hoài như thế
Khi tim người đã như thể giá băng
Cứ trơ đi theo cuộc sống thăng trầm
Tôi lặng lẽ nuôi mãi mầm hy vọng.
+ Có một người như cái bóng âm thầm
Dõi theo em từng ngày trong xa vắng
Có một người chỉ biết đau thầm lặng
Yêu em nhiều nhưng câm nín xót xa…
+ Cứ ngỡ đâu con đường chia ngã rẽ
Hai chúng mình mãi sẽ chẳng gặp nhau
Nhưng ai ngờ lòng bổng thấy nhói đau
Bao kỷ niệm thuở nào về bất chợt.
+ Ừ em biết em là người có lỗi
Nên bây giờ mình mỗi đứa một phương
Cố nhân ơi hai ta chẳng chung đường
Nhưng sâu thẳm lòng còn thương nhiều lắm!
+ Lời hẹn xưa người đang tâm dứt bỏ
Kỉ niệm nào chiều tím nỗi sầu đau
Bến bờ nào ta đứng đó chờ nhau
Để trăm năm nỗi u sầu dâng kín.
+ Có một người từng khóc cả trong mơ
Môi mấp máy gọi em không thành tiếng
Nụ cười em nở đầy trời kỷ niệm
Mà muôn đời ai đó chẳng thể quên…
+ Hạnh phúc xưa bây giờ còn đâu nữa
Nghịch hướng đời hai đứa ngược lối đi
Nợ không còn nên nói tiếng từ ly
Trả lại nhau câu hẹn thề vụn dại.
+ Giọt lệ tình có lẽ cũng đã vơi
Chẳng muốn nhớ về cái thời xa vắng
Nhưng mà sao khi màn đêm tĩnh lặng
Bóng hình người đeo đẳng mãi tâm can.
+ Bao thăng trầm giờ tuổi đã hoàng hôn
Ngồi nhớ lại lòng bồn chồn chua chát
Đời gian truân…thân bọt bèo trôi dạt
Nên nợ duyên tan nát giữa vô thường.
+ Ta gom hết những yêu thương vụn vỡ
Ghép thành vần để gửi tặng cho ai
Người làm tôi thao thức những canh dài
Bao năm chẳng nhạt phai hình bóng ấy.
+ Người yên bề, ta cũng đã sang ngang
Sao vẫn cứ đa mang thời hoa đỏ
Bài thơ xưa vẫn còn trong dang dở
Khúc nhạc lòng ai mở lối yêu thương.
+ Em trở về ôm nỗi nhớ mênh mang
Từng kỷ niệm cứ loang đầy tim nhỏ
Chút nhói đau khi không anh ở đó
Mà cứ như hơi thở vẫn nồng nàn.
+ Có một người đã trở thành người cũ
Sao trong lòng vẫn cứ nhớ không nguôi
Vẫn ước ao dù chỉ một lần thôi
Được bên người lúc cô đơn …yếu đuối.
+ Tình bây giờ nhiều ít đã tàn phai
Nhưng nỗi nhớ theo ngày dài lớn mãi
Em biết mình luôn là người khờ dại
Quá khứ rồi, hiện tại vẫn nặng mang.
status thơ nhớ người đã từng yêu
status thơ nhớ người đã từng yêu (ảnh: internet)
+ Buồn không anh đứng nhìn bờ sông vắng?
Nơi đó còn in dấu bước chân em
Nhớ thương anh em vẫn mãi đi tìm
Gió đông về làm tim em buốt giá!
+ Có một người đã yêu nhiều đến thế
Vẫn âm thầm …lặng lẽ chia xa
Cứ nhớ thương…thương nhớ người ta
Dù người đó…chẳng bao giờ về nữa.
+ Trái tim em là muôn vàn vết xước
Ai hứa cùng chung mộng ước sánh đôi
Mà giờ đây mỗi đứa một phương trời
Buồn thương nhớ người ơi anh có biết.
+ Có một người đã không là gì nữa
Chỉ là người xa lạ đã từng yêu
Vẫn ước mơ trở lại thủa ban đầu
Cùng người ấy …tay đan tay dạo bước.
+ Về nơi này người có nhớ đến tôi?
Chuyện năm xưa có hiện về trước mắt?
Những vui buồn của một thời xuân sắc…
Ta chung đường cùng ngắm lá me bay…?
+ Muốn một lần chúng mình gặp lại nhau
Dẫu cũng biết…là tim đau đớn lắm
Nhưng vẫn mong…dù lệ kia ướt đẫm
Được nhìn người hạnh phúc thế nào thôi.
thơ ngắn nhớ cuộc tình xưa
thơ ngắn nhớ cuộc tình xưa (ảnh: internet)
+ Tình còn đấy mà giờ xa cách mặt
Phút nhớ nhung lòng quặn thắt liên hồi
Kỷ niệm nào vẫn gói chặt trong tôi
Cho tím biếc.. cả đời mang hoài niệm..
+ Người dưng à…ta sẽ mãi cầu mong
Hạnh phúc nhé…để ta không buồn nữa
Bởi vì biết người chẳng là một nửa
Tự nhủ lòng…quá khứ sẽ dần quên.
+ Đã lâu rồi…mình chẳng lối đi chung
Vì chữ duyên đã quay lưng với nợ
Nhưng chẳng thể nào vơi đi nỗi nhớ
Khi chúng mình đâu còn ở bên nhau.
+ Những lúc buồn em lại nhớ đến anh
Dù đã dặn lòng …phải quên đi…đừng nhớ
Anh chẳng thể nào là của em được nữa
Nhung nhớ nhiều…cũng có nghĩa gì đâu.
+ Chia tay nhau anh có nhớ không anh
Sao em nhớ về anh nhiều đến thế
Nỗi nhớ anh không thể nào đếm xuể
Đến quắt quay lòng, lệ muốn trào mi.
Thơ ngắn nhớ người yêu cũ buồn
Những bài thơ về nỗi nhớ là những bài thơ dễ đi vào lòng người bởi sự nhẹ nhàng, đầy cảm xúc khiến người đọc cảm động. Đặc biệt những bài thơ ngắn nhớ người yêu cũ buồn chất chứa nỗi đau xót xa và sự cô đơn vô bờ bến. Từng dòng chữ được viết ra cũng là lúc làm tuôn trào biết bao kìm nén. Bộc bạch được rồi, lòng sẽ nhẹ gánh tương tư.
Chờ Đợi!
Một buổi hoa tàn theo lá bay
Tôi ghé về đây góc phố này
Năm tháng ướm màu trên sắc cỏ
Nỗi niềm theo gió hát tìm mây
Chắc cũng lâu rồi từ độ ấy
Cô chẳng về đây với vấn vương?
Không dành cho nhau lời sau cuối,
Có chi cô hỡi chuyện đời thường
Tôi đã dặn lòng không trở lại
Tự thuở phân kỳ khóc biệt ly
Gặp nhau không lẽ… buồn thinh lặng,
Rồi lại bâng khuâng, nói năng gì?
Con đường trơ trọi chờ rêu phủ
Góc phố phong xanh chẳng ngỏ lời
Hồn tôi lạc giữa ngàn con sóng
Chiều tan lặng lẽ giọt đêm rơi
Dẫu đã dặn lòng không nhớ nữa
Cho tình trọn vẹn một niềm mơ
Nhưng sao lạ quá? Tôi buồn thế,
Chẳng biết chờ ai cứ đợi chờ…
(Huỳnh Minh Nhật)
Viết Cho Người Yêu Cũ
Có những điều không thể nói cùng nhau
Nên cứ mãi nặng lòng như thế đó
Người ra đi. Và trái tim bỏ ngỏ
Hư ảo tình buồn xa vắng tựa trăm năm…
Kỷ niệm là gì? Đôi lúc phải khóc thầm
Khi chạnh nhớ vòng tay ngày xưa cũ
Hoa tím tơi bời trong màn mưa cuối vụ
Mình chia tay như chưa gặp bao giờ.
Khát vọng mệt nhoài. Vỡ vụn những ước mơ
Lòng tan nát – khu vườn sau cơn bão
Em lắng nghe tiếng thở dài cao ngạo
Thấy thương mình như con sóng cô đơn…
(Tâm An)
Một Giấc Mơ Say
Ta chợt nhớ một mùa yêu xa lắm!
Thuở ve kêu thấp thoáng nỗi đợi chờ
Phượng rực cháy những hồn thơ xanh thẳm
Ta yên bình chở mùa hạ vào mơ
Đâu ai biết phượng tàn theo sắc áo
Giọt lệ gầy rơi vỡ giấc thơ ngây
Đôi mươi đến tô hồng môi thiếu nữ
Đường ta đi nắng hóa những đọa đày
Mây hờ hững thả chiều hôn kỷ niệm
Em nhớ gì về những chuyến xe xưa?
Con nắng khóc vai trời thoi thóp lửa
Đã nhạt nhòa ký ức mấy lần mưa
Tình yêu hỡi! Chờ ai năm tháng cũ?
Thềm rêu xanh chếch choáng phủ sau hè
Em có phải chỉ là cơn gió nhẹ,
Để hạ về khắc khoải một loài ve?
Mùa vẫn rải kín hồn mây thoảng nhớ
Phố đông người sao thiếu bóng em qua?
Ta ngơ ngất ánh chiều phai nắng hạ
Viết thơ tình trộm gửi tháng ngày xa…
(Huỳnh Minh Nhật)
Gửi Người Yêu Cũ
Em có còn đọc lại những vần thơ
Anh đã viết tặng riêng em ngày trước
Những vần thơ cháy bỏng niềm mơ ước
Về một tình yêu không thể chia ly…!
Thế mà rồi em vẫn ra đi
Bỏ lại đời anh bao niềm tê tái
Dù hiểu tình yêu không bao giờ trở lại
Mà đến giờ vẫn ôm mãi mộng xưa.
Xa em rồi anh vẫn làm thơ
Những câu thơ không còn hay như trước
Bởi một lẽ giản đơn em cũng biết
Thơ không em – thơ viết vô hồn.
(Phong Nguyên)
Mất Hồn
Bỏ hết buồn rồi ta còn không
Hay ta còn lại hạt bụi hồng
Lững lờ trong gió trôi trong nắng
Mất cả ngọn nguồn quên đục trong!
Núi lở sông bồi rừng cháy khô
Chuồn chuồn ngơ ngác tưởng nằm mơ
Mưa không về nữa trời quên đất
Đất cũng rã tan hết đợi chờ
Hiu hắt xương tàn khoác áo tơi
Tới lui xuôi ngược chẳng ai mời
Bao nhiêu quán trọ đều từ chối
Chiếu đất tìm vui nhớ màn trời
Buồn với ta như biển với sông
Bao nhiêu nguồn nước cũng chung lòng
Bỏ buồn ta chỉ như chong chóng
Hết gió loay quay cũng uổng công!
Sông biển cạn khô: cá đâu còn
Tre già đau tủi khóc măng non
Thịt da không có tình không có
Ma đói ma no cũng mất hồn!
Gửi lại chút buồn trong áo thơ
Mai kia chuyển kiếp vẫn mong chờ
Tin vui đến với người yêu cũ
Ta vẫn còn buồn để bơ vơ!
(Luân Tâm)
Người Yêu Cũ
Có phải em giờ là người yêu cũ?
Kí ức nào nay đã phủ rêu xanh
Anh vẫn thế vui đùa cùng tình mới
Rất ngọt ngào đâu còn nữa cho em
Có phải em giờ là người yêu cũ?
Bàn tay anh giờ ấp ủ tay ai?
Những kỉ niệm theo năm tháng phôi phai
Cố gượng cười ta thành người xa lạ
Có phải em sẽ mãi là người cũ?
Chẳng bao giờ sự thật đó là mơ
Đời bơ vơ đưa em về quá khứ
Thuở ban đầu ta chẳng thuộc về nhau.
(Kiều Trinh)
Chỉ Muốn Một Lần Gặp Người Yêu Cũ
Chỉ muốn một lần hai đứa được gặp nhau
Từ ngày chia tay, người ta thế nào?
Mình rất muốn biết!
Thỉnh thoảng trong lòng, nỗi nhớ vẫn da diết
Về một bóng hình ngày trước từng chung đôi
Chỉ muốn một lần gặp lại người ấy thôi
Hỏi thăm người ta bây giờ sống có tốt,
Người đến sau có làm tim trầy xước,
Vết thương lòng ngày ấy đã lành chưa?
Chỉ muốn một lần tìm về cảm xúc xưa
Từ đây về sau sẽ thôi không nhắc nữa
Chuyện của chúng mình giờ trở thành quá khứ
Nhưng vẫn ngóng chờ từng tin tức người ta
Chỉ muốn một lần được mình cùng uống cafe
Cùng kể nhau nghe về người mình đang thích
Nhắc lại chuyện xưa hai đứa cười khúc khích
Tự an ủi rằng chúng mình chẳng có duyên
Chỉ muốn gặp lại người đang cố tìm cách quên
Nhưng chẳng thể khi ta thành người yêu cũ
Tự nhắc với lòng phải luôn ghi nhớ
Gặp lại người xưa…
Chắc chắn sẽ rất buồn…
(Bluenight)
NẶNG LÒNG VỚI CHỐN XƯA
Thơ: Nguyễn Minh Ngọc
Ta rất muốn về thăm lại chốn xưa
Bởi tất thảy ký ức vừa mới hiện
Dòng sông quê, con đò ai đưa tiễn
Một chiều nao…sao lưu luyến vô cùng!
Đã lâu rồi…mình chẳng lối đi chung
Vì chữ duyên đã quay lưng với nợ
Nhưng chẳng thể nào vơi đi nỗi nhớ
Khi chúng mình đâu còn ở bên nhau.
Lời hẹn xưa…đợi nhé…đến thu sau
Thăm nơi ấy như lần đầu gặp gỡ
Tình đang thắm mà sao ai đã nỡ
Bỏ câu thề…để dang dở phôi phai.
Ta sẽ trở về nơi đó nay mai
Cho dù người đã đổi thay khác trước
Bởi chính ta cũng không sao hiểu được
Vì lẽ gì chẳng cất bước sang ngang?
GẶP LẠI NGƯỜI XƯA
Tác giả: Tiến Lộc
Thật tình cờ tôi gặp lại người xưa
Anh gọi nhẹ…tôi thưa..trong bối rối
Ngày chia tay, câu từ ly nói vội…
Anh lên đường lúc trời tối bủa vây
Mười năm qua nhìn anh vẫn hao gầy
Vẫn điềm đạm như trước đây tôi biết
Gặp lại anh, tôi vui mừng khôn xiết
Mà tình duyên..nay cách biệt hai đường
Kí ức nào gợi lại những yêu thương
Anh vẫn vậy, vẫn đời thường độc bước
Chúng tôi bên nhau chẳng hề nói được
Chỉ âm thầm tiếc ngày trước mất nhau
Đứng bên anh, tôi ghé tựa mái đầu
Anh nhỏ nhẹ hỏi câu..em ổn chứ..?
Chợt trong tôi trào dâng ngập quá khứ
Rưng rưng hoài..mà do dự..nhìn anh.
Tình yêu rời bỏ đi ai mà không luyến tiếc. Đâu phải dễ gì đâu để yêu một người. Bởi yêu một người đã khó, để quên một người lại càng khó hơn. Để những dòng thơ ngắn nhớ người yêu cũ xoa dịu đi cảm xúc, nỗi đau của bạn. Mọi thứ qua rồi hãy lắng lại để mở lòng đón yêu thương mới.